Tôi có một chuyện tình, tôi cũng có một tình bạn, hai tình cảm ấy lồng vào nhau như câu chuyện của Emily: tôi và bạn cùng yêu một người đàn ông. Bạn là người đến trước, tôi tình cờ thành người thứ ba bất đắc dĩ. Trận chiến giữa tình yêu và tình bạn giằng xé trong trái tim tôi, cuộc chiến điển hình nhất giữa tình cảm và lý trí.Cảm xúc mách bảo: “Đấu tranh đi, đó là hạnh phúc của đời bạn”. Lý trí ngăn lại: “Nếu từ bỏ nguyên tắc sống của mình, bạn sẽ đánh mất bản thân”. Rồi cuối cùng tình yêu đã thắng trong vật vã, trong bóng tối và ngoài ánh sáng. Nhưng tình yêu ấy không bao giờ thăng hoa vì không có sự chiếm hữu, điều tôi chưa bao giờ nghĩ đến...Một chặng đường dài đã qua, tôi đã yêu, đã trải nghiệm đầy đủ những cung bậc cảm xúc từ ngọt ngào đến cay đắng. Tôi đã tung đôi xúc xắc lên trời nhưng lại không dám liếc nhìn viên mình bắt được, để rồi tự làm mình tổn thương khi trái tim tan vỡ. Vết thương tình yêu bao giờ cũng sắc nhọn, đau dữ dội, nhưng rồi sẽ lành theo thời gian. Còn nỗi đau từ vết nứt của tình bạn lâu năm thì chẳng bao giờ ngủ yên, cứ nhói lên từng đợt, râm ran, âm ỉ mỗi khi lỡ tay chạm vào kỷ niệm. Mà kỷ niệm thì cứ nhảy nhót xung quanh chúng tôi, qua vô số bạn bè chung.Nước mắt tôi trào ra khi đọc tới đoạn Rachel nghĩ đến bé gái mới chào đời của Annalise, người bạn chung của hai người. Darcy cũng sắp có con, chắc chắn cô ấy sẽ chẳng bao giờ gọi điện để báo tin cho Rachel ngày đứa bé chào đời (*). Tôi nhớ đến bạn, người đã cùng tôi trải qua nhiều sự kiện quan trọng trong quá khứ. Tôi và bạn sẽ không bao giờ chia sẻ với nhau nhiều thời khắc ở cuộc sống sau này: đám cưới, ngày về nhà mới, ngày sinh em bé đầu tiên... Tôi nghe tim mình nhói đau, không kìm được ý muốn mở máy tính lên gõ email hỏi thăm bạn, đã lâu lắm rồi chúng tôi chẳng trò chuyện...Hai người có thể rời xa nhau, tìm đến với một người khác, chỉ đơn giản là không còn yêu nữa. Nhưng tình bạn không phải là mối quan hệ theo kiểu người này được thì người kia mất, bạn tin nó sẽ tồn tại mãi mãi. Có lẽ đó chính là điều vô cùng đáng quý của tình bạn (*).Ở nơi nào đấy bây giờ bạn có nhớ tôi? Bạn có biết là tôi vẫn nhớ bạn, dù tôi luôn cố gắng lờ bạn đi. Có lẽ chúng tôi sẽ khó hàn gắn được khi bạn và anh ấy ở bên nhau, vì tôi không muốn gặp lại anh...Nhưng tôi biết từ sâu thẳm trái tim mình, tôi và cả bạn luôn chờ mong những tin tốt lành từ nhau!